M kêu lên vì sự bướng bỉnh của H.H vãn chăm chú vs ngón chân,đầu gối của M.
_Hic,hic! - giọt nước mắt lăn trên má cô chủ nhỏ
_M ơi,M sao thế?H xin...xin lỗi - H hốt hoảng buông chân M ra
_Hic! Hức - M chùi những giọt nước mắt
_Nô lệ biết đã làm đau cô chủ,nô lệ biết - H bối rối nhìn M
_Đau nhưng H vẫn làm phải ko,H biết M đau lắm ko? - M buồn rầu nhìn nô lệ của mình
_H ko dám nữa đâu,cô chủ đừng khóc nữa - H dùng bàn tay xoa xoa đôi chân cho M
M ko nói gì,cô vẫn còn giận H,ko ngờ H lại bướng bỉnh như vậy.M ko khóc thì các bạn đoán xem,H có buông chân M ra ko?Trời mới biết.H xin lỗi cô chủ của mình rối rít:"Cô chủ,nô lệ xin tạ tội vs cô chủ nha!"
_Ko cần tạ tội đâu,ta ko cần nô lệ như ngươi,ngươi biến đi! - M đã khô nước mắt và thét lên ra lệnh
_Ko....đừng,cô chủ,xin cô chủ đó,cô chủ bình tĩnh đã đi nào...nô lệ ko dám nữa mà - H gác chân lên đầu gối M và van xin tha thiết
_Ta mệt lắm,ở vs ngươi ta rên nhìu mệt wa,đưa ta về đi - M buồn rầu quay đi
_Ko,cô chủ đừng về mà,nô lệ cầu xin cô đấy,nô lệ ko dám M ơi - H ko biết làm gì ngoài cách miệng vẫn ko ngớt xin M tha thứ
M đến chịu cái tính bướng bỉnh của anh chàng này.Trong thâm tâm,cô đã tha thứ cko anh chàng nhưng ẫn làm bộ giận lâu 1 chút.M nghĩ trong bụng:"Kệ,ngươi thick trêu ta,ta trêu lại ngươi,ai hơn ai nhỉ?"
Nghĩ xong,M đứng dậy,mặc lại quần toan bước ra khỏi phòng,cô khoác chiếc tùi lên vai và đứng dậy mở cửa,mặc kệ nô lệ đáng thương đang quỳ dưới chân
_Cô chủ bỏ đi thật sao? - H lo lắng hỏi
_Ko đi,ta ở đây cho ngươi hành hả?Ta phải về chăm sóc cái chân của ta - M lườm
_Nô lệ xin lỗi mà,sẽ ko dám nữa đâu mà - H chắp 2 tay trước ngực,chân vẫn quỳ
_Lậy hồn! - M nói đúng 2 chữ rồi mở cửa bước ra khỏi phòng
Lúc này thấy van xin là vô ích,H ko đợi nữa,anh chàng nghĩ đơn giản rằng chẳng nhẽ mất công đưa cô chủ đến đây mà để cô bỏ về,trong khi............chưa phục vụ cô dc nhìu,như thế có hơi thất lễ,đã thế còn làm cô chủ giận dỗi nữa.Anh chàng chu đáo đấy chứ.Vừa mở cửa ra định bước xuống cầu thang,M cảm thấy người mình bị nhấc bổng lên.Ai nhấc cô lên?H chứ ai vào đây,chẳng nhẽ ma nó nhấc
Van xin ko xong,H buộc làm vậy
_H thả ta ra đi,đừng có như thế,chơi bẩn - M giãy giụa trên tay nô lệ của mình
_Cô chủ bao nhiêu cân mà nặng thế? - H phá ra cười
_45kg có sao ko?Thả ta ra đi - M dùng sức buộc H tháo vòng tay ra
_45kg,cô chủ đúng là dáng đẹp phải biết,cao met 6 nặng 45,dáng đẹp ha cô chủ - H lại cười to hơn
_Ngươi.............ngươi..............thật..........thật..............quá quắt............buông ta ra - M vãn giãy giụa
H bế M trở lại phòng sau đó ra đóng cảnh cửa lại.Lúc này anh chàng đặt M ngồi lại vào ghế,lại quỳ xuống chân cô chủ dễ thương mà nói:"Nô lệ ko làm cô chủ sợ chứ?"
_Ôi,cái thằng cha làm ta tức wa đi,sợ sợ cái đầu ngươi!!!!!!!!!!!!!!! - M kêu lên tức tối
_Nô lệ thật sự sẽ ngoan ngoãn hơn,ko dám nữa đâu ak - H nói nhỏ nhẹ
_Có thật thế ko?hay là........... - M cất giọng thở hổn hển vẫn còn mệt sau 1 hồi giãy giụa trên tay tên nô lệ kia
_Nô lệ thề,hứa mà.............
Ko ngờ tên H kia lại dùng cách này để níu kéo cô chủ nhỏ cơ đấy,M xoa đầu H,nghịch ngợm vào những sợi tóc của anh chàng,cô dí đôi mắt to tròn đen láy vào mắt anh chàng:"Tên nô lệ đáng ghét,lần này ta tha,lần sau.....ko có đâu nha,ngươi đừng có dùng mọi cách này cách nọ!"
_Ko mà,nô lệ ko dám nữa - H phì cười nhẹ nhõm vì đã dc tha thứ
_H ak,M muốn bế như vừa nãy...........ak ko,muốn được ngồi lên lưng 1 ai đó........ - M nháy mắt
_Dạ dạ,sao sao............? - H nhìn M ko chớp mắt
_Ko làm dc hả?Sao,tưởng ngươi bế ta vừa bãy hăng lắm mà,hahaha - lần này người phá lên cười là M
Ko phải H ko làm dc đâu mà là...anh bạn trẻ đã hơi mệt vì vừa nãy bế cô chủ nhưng cô chủ giãy giụa chán chê làm anh chàng mệt theo.M lại cười ngặt nghẽo
_Ko sao,ko làm dc ko sao vậy! - Nói xong M định bước ra mở cửa phòng
H bèn đứng bật dậy và nói rõ từng câu chữ:"Ko,ko vẫn đề gì,làm ngựa cho cô chủ cưỡi thôi mà,có gì khó khăn to tát đâu"
_Ngươi mạnh mồm gớm,khá khen cho ngươi,ngươi mà sụn lưng,ta ko chịu trách nhiệm đâu đó - M nhẹ nhàng đặt túi xuống bàn,uống 1 ngụm nước
_OK thôi,lời cô chủ đã phán,nô lệ nào dám cãi - vừa nói H vừa sắn ống quần cho đỡ vướng và chống 2 tay 2 chân xuống sàn nhà,đặt sẵn lưng cho M ngồi.M nhìn H ra bộ rất hài lòng,ko ngờ ngoài những luk bướng bỉnh,H lại dễ sai bảo đến thế
_Ta ko ngồi đâu - M lườm nguýt
_Ây da cô chủ,đừng đùa nữa mà,nô lệ đa sẵn sàng rồi đây - H nói vs giọng tha thiết như kiểu sau khi M ngồi vào thì anh chàng sẽ dc lên tiên vậy
Tuy nói thế nhưng M vẫn bước đến lưng tên nô lệ,M đặt 2 bờ mông căng tròn xuống lưng H
_Uhm,dc rồi đó,có nặng ko? - M xoa đầu H
_Có hơi nặng chút nhưng ko sao,nô lệ vẫn chịu dc,quen rồi mà
_Quen hả?Tức là hầu hạ nhìu chủ nhân rồi?
_Ko,chỉ là hồi xưa H hay làm cho bạn gái thôi,bạn gái nô lệ cũng thick cưỡi mà
_Oh,bạn gái ngươi hả?Vậy chỗ ta đang ngồi là chỗ bạn gái ngươi??? - M hỏi giọng tò mò
_Vâng,trước đây nô lệ hay cho bạn gái cưỡi lưng lắm
M bật người,nhổm mông đứng dậy,cô lấy mũi giày đặt lên lưng H và cười khẩy:"Oh thế hóa ra ta giành chỗ bạn gái ngươi,ta ko muốn mang tiếng à nha,Mai cô nương đây sợ bị đánh ghen à nha!"
_Ko,cô chủ,bây h chỗ này là của cô mà - H ngước mắt lên nhìn M
_KO dám mà lị,ta sợ bị đánh ghen à nha - M lắc lắc cái đầu
_Chia tay rồi còn đâu mà đánh ghen - H cất giọng buồn rầu
Nghe xong,M ngớ người ra vì đã chạm vào nỗi đau của H,dù người yêu(Mình xin viết tắt là ny) có xấu xa đến đâu thì chia tay tức là cũng có kỉ niệm buồn.M ko phải con người như vậy,cô quỳ xuống bên H xin lỗi:"Chủ nhân xin lỗi nô lệ nha,ko cố ý,hic,ta xin lỗi!"
_Ko biết ko có tội mà cô chủ,cô chủ đừng khách sáo,H cũng dần quên cô ấy rồi,hihi
_Ta xin lỗi thật đó,ta sẽ ko nhắc chuyện cũ nữa,sorry baby - M véo tai H
_Á........á............cô chủ véo đau quá,cô chủ nhẫn tâm hơn người...............
_Ta thế mà ngươi bảo nhẫn tâm,cho ngươi chết này.............chết đi........... - mỗi tiếng "chết đi" của M cất lên là 1 cái nhéo tai
_Đau,cô chủ véo đau,nô lệ làm gì đâu - H ôm 1 bên tai vừa bị véo
Xem ra không khí trong căn phòng đã rộn ràng hơn,bớt căng thẳng.M lại ra lệnh:"Thui,ko đùa nữa,làm ngựa cho ta cưỡi nào!"
_Cô chủ đùa thì có,ai đùa nào!
M ngồi lên lưng H và ra lệnh H bò quanh phòng,xem ra anh chàng này cũng dai sức à nha,cõng M cũng dc 1 lúc còn M thì sướng mê tơi khi có con ngựa= xương = thịt cho mình cưỡi.Như thế mới đáng chứ,chả phải vừa nãy H làm M đau còn gì,cứ ôm chân mà hôn mà liếm mà ngoạm,đau chết,chả nhẹ nhàng gì cả.H bò quanh chân giường,M ngồi trên cảm nhận.H cũng cảm thấy mông của M đặt lên lưng mình và H biết bao quang là chiếc quần lót màu xanh H nhìn vừa nãy.Anh chàng rất muốn cảm nhận lâu hơi ấm cái quần lót đó.Được 1 lúc,H có vẻ thấm mệt,anh chàng bảo vs cô chủ:"Nô lệ mệt rồi,cô chủ,cho nô lệ nghỉ à nhà!"
_Ứ ừ,M muốn nữa cơ,muốn cưỡi ngựa mà............ - M nũng nịu dễ thương như trẻ kon
Cũng phải,tuy sn 92 nhưng cô chủ nhỏ vẫn còn rất xì tin và cá tính
_Thui để tí nữa nô lệ đỡ mệt,nô lệ lại cko M cưỡi mà,ngoan đi nha! - H dỗ dành
_Ai ngoan vs nhà ngươi,xì.................ko cko ta cưỡi thì thôi,hic - M đứng dậy
H cũng ko ngờ ngoài những lúc M giận thì bình thường M trẻ kon vô cùng,dù gì thì H cũng hơn M 5 tuổi nên ngài những lúc làm nô lệ cko M thì H thấy M trẻ kon lắm lắm.H lúc này đang thở phì phò vì mệt,2 tay đỏ lựng lên vì chống xuống sàn nhà nãy giờ.Quả thật là mệt vs cô chủ này quá đi,bướng bỉnh quá!
_Ngươi nghĩ xấu ta cái gì đấy? - M lại đưa tay véo tai H
_Ui da,đâu có............ui ui đau,cô chủ cứ véo tai hoài ak - H nhăn nhó vì đau
_Vừa nãy ngươi ngoạm chân ta đau y chang vậy đó - M lí luận lại
_Nô lệ xin lỗi rồi mà,mệt cô chủ wa,vâng,nô lệ chịu thua rồi.................á........đau! - H vẫn nhăn nhó
M phì cười vì cái bộ dạng nhăn nhó có 1-0-2 của H,cô thấy tội tội nên buông tai anh chàng ra
_Cấm nghĩ xấu ta đấy - M dọa
_Đẹp mà dữ thế....ái ui...đỏ tai rùi nek
_Hí hí,M xin lỗi mà,M hơi quá tay
Hơi quá tay mới sợ,thế này là cố tình quá tay rồi đây
_Nói đến ngoạm chân mới nhớ,cô chủ mặc quần khi nào đấy,ai cko mặc mà mặc? - H búng nhẹ đùi M
_Ta đợi ngươi cko phép chắc,hãm wa!
_Nhưng cô mặc lại từ khi nào nhỉ?
_Vừa nãy lúc ta giận dỗi bỏ về đó,ngươi ấm đầu thật rồi - nụ cười nửa miệng quen thuộc lại cất lên
_À,tại hạ quên - H cười trừ
_Quên hả?Thế ta ko mặc quần vào để về thì chả nhẽ để quần cho ngươi ngửi hả? - M nói = 1 giọng giễu cợt
_Úi,ngửi hả?Sướng wa đi,cô chủ nói đấy nhá,hihi,sướng wa,tạ ơn cô chủ - H ôm chân M rối rít
_Sao?Ngươi thick như thế ư?Ko ngờ đấy - M tròn xoe đôi mắt ngạc nhiên
H mân mê ống quần M:"Phải,nô lệ thick lắm ak,ngửi quần cô chủ thơm lắm pk?Mà nô lệ thick nhất là...thick nhất là....."
_Thick nhất là gì????? - M phản ứng trước thái độ lập lờ của H
_Là hôn cái quần con của cô chủ,nói ra là cái quần lót ấy - H nói trong bụng sợ M giận
M ko tin vào tai mình những câu nô lệ vừa nói,đứng bật dậy.Phải,cô có nghe nhầm ko nhỉ,tên nô lệ nói là ngửi...ngửi...cái khỉ gió gì,quần lót ư?Ko tin nổi cơ đấy.Ai đời lại......M lùi xa ra và nói:
_Úi,đừng đùa à nha,tránh xa ta ra!
_Cô chủ ko nghe lầm đâu,đó là sở thick của nô lệ mà - H đáp
_Sở thick?Có gì mà ngươi thick? - H lùi dần ra phía cửa
H đứng dậy đi về phía M,lúc này M đang đứng dựa vào tường,cô đã lùi ra sát phái cửa ra vào.H vẫn tiến về phía người đẹp
_Sở thick của slaveboy mới chỉ là bắt đầu thôi,cô chủ yêu quý ak - H nói với 1 giọng đầy bí ẩn
_Hic,hic! - giọt nước mắt lăn trên má cô chủ nhỏ
_M ơi,M sao thế?H xin...xin lỗi - H hốt hoảng buông chân M ra
_Hic! Hức - M chùi những giọt nước mắt
_Nô lệ biết đã làm đau cô chủ,nô lệ biết - H bối rối nhìn M
_Đau nhưng H vẫn làm phải ko,H biết M đau lắm ko? - M buồn rầu nhìn nô lệ của mình
_H ko dám nữa đâu,cô chủ đừng khóc nữa - H dùng bàn tay xoa xoa đôi chân cho M
M ko nói gì,cô vẫn còn giận H,ko ngờ H lại bướng bỉnh như vậy.M ko khóc thì các bạn đoán xem,H có buông chân M ra ko?Trời mới biết.H xin lỗi cô chủ của mình rối rít:"Cô chủ,nô lệ xin tạ tội vs cô chủ nha!"
_Ko cần tạ tội đâu,ta ko cần nô lệ như ngươi,ngươi biến đi! - M đã khô nước mắt và thét lên ra lệnh
_Ko....đừng,cô chủ,xin cô chủ đó,cô chủ bình tĩnh đã đi nào...nô lệ ko dám nữa mà - H gác chân lên đầu gối M và van xin tha thiết
_Ta mệt lắm,ở vs ngươi ta rên nhìu mệt wa,đưa ta về đi - M buồn rầu quay đi
_Ko,cô chủ đừng về mà,nô lệ cầu xin cô đấy,nô lệ ko dám M ơi - H ko biết làm gì ngoài cách miệng vẫn ko ngớt xin M tha thứ
M đến chịu cái tính bướng bỉnh của anh chàng này.Trong thâm tâm,cô đã tha thứ cko anh chàng nhưng ẫn làm bộ giận lâu 1 chút.M nghĩ trong bụng:"Kệ,ngươi thick trêu ta,ta trêu lại ngươi,ai hơn ai nhỉ?"
Nghĩ xong,M đứng dậy,mặc lại quần toan bước ra khỏi phòng,cô khoác chiếc tùi lên vai và đứng dậy mở cửa,mặc kệ nô lệ đáng thương đang quỳ dưới chân
_Cô chủ bỏ đi thật sao? - H lo lắng hỏi
_Ko đi,ta ở đây cho ngươi hành hả?Ta phải về chăm sóc cái chân của ta - M lườm
_Nô lệ xin lỗi mà,sẽ ko dám nữa đâu mà - H chắp 2 tay trước ngực,chân vẫn quỳ
_Lậy hồn! - M nói đúng 2 chữ rồi mở cửa bước ra khỏi phòng
Lúc này thấy van xin là vô ích,H ko đợi nữa,anh chàng nghĩ đơn giản rằng chẳng nhẽ mất công đưa cô chủ đến đây mà để cô bỏ về,trong khi............chưa phục vụ cô dc nhìu,như thế có hơi thất lễ,đã thế còn làm cô chủ giận dỗi nữa.Anh chàng chu đáo đấy chứ.Vừa mở cửa ra định bước xuống cầu thang,M cảm thấy người mình bị nhấc bổng lên.Ai nhấc cô lên?H chứ ai vào đây,chẳng nhẽ ma nó nhấc
_H thả ta ra đi,đừng có như thế,chơi bẩn - M giãy giụa trên tay nô lệ của mình
_Cô chủ bao nhiêu cân mà nặng thế? - H phá ra cười
_45kg có sao ko?Thả ta ra đi - M dùng sức buộc H tháo vòng tay ra
_45kg,cô chủ đúng là dáng đẹp phải biết,cao met 6 nặng 45,dáng đẹp ha cô chủ - H lại cười to hơn
_Ngươi.............ngươi..............thật..........thật..............quá quắt............buông ta ra - M vãn giãy giụa
H bế M trở lại phòng sau đó ra đóng cảnh cửa lại.Lúc này anh chàng đặt M ngồi lại vào ghế,lại quỳ xuống chân cô chủ dễ thương mà nói:"Nô lệ ko làm cô chủ sợ chứ?"
_Ôi,cái thằng cha làm ta tức wa đi,sợ sợ cái đầu ngươi!!!!!!!!!!!!!!! - M kêu lên tức tối
_Nô lệ thật sự sẽ ngoan ngoãn hơn,ko dám nữa đâu ak - H nói nhỏ nhẹ
_Có thật thế ko?hay là........... - M cất giọng thở hổn hển vẫn còn mệt sau 1 hồi giãy giụa trên tay tên nô lệ kia
_Nô lệ thề,hứa mà.............
Ko ngờ tên H kia lại dùng cách này để níu kéo cô chủ nhỏ cơ đấy,M xoa đầu H,nghịch ngợm vào những sợi tóc của anh chàng,cô dí đôi mắt to tròn đen láy vào mắt anh chàng:"Tên nô lệ đáng ghét,lần này ta tha,lần sau.....ko có đâu nha,ngươi đừng có dùng mọi cách này cách nọ!"
_Ko mà,nô lệ ko dám nữa - H phì cười nhẹ nhõm vì đã dc tha thứ
_H ak,M muốn bế như vừa nãy...........ak ko,muốn được ngồi lên lưng 1 ai đó........ - M nháy mắt
_Dạ dạ,sao sao............? - H nhìn M ko chớp mắt
_Ko làm dc hả?Sao,tưởng ngươi bế ta vừa bãy hăng lắm mà,hahaha - lần này người phá lên cười là M
Ko phải H ko làm dc đâu mà là...anh bạn trẻ đã hơi mệt vì vừa nãy bế cô chủ nhưng cô chủ giãy giụa chán chê làm anh chàng mệt theo.M lại cười ngặt nghẽo
_Ko sao,ko làm dc ko sao vậy! - Nói xong M định bước ra mở cửa phòng
H bèn đứng bật dậy và nói rõ từng câu chữ:"Ko,ko vẫn đề gì,làm ngựa cho cô chủ cưỡi thôi mà,có gì khó khăn to tát đâu"
_Ngươi mạnh mồm gớm,khá khen cho ngươi,ngươi mà sụn lưng,ta ko chịu trách nhiệm đâu đó - M nhẹ nhàng đặt túi xuống bàn,uống 1 ngụm nước
_OK thôi,lời cô chủ đã phán,nô lệ nào dám cãi - vừa nói H vừa sắn ống quần cho đỡ vướng và chống 2 tay 2 chân xuống sàn nhà,đặt sẵn lưng cho M ngồi.M nhìn H ra bộ rất hài lòng,ko ngờ ngoài những luk bướng bỉnh,H lại dễ sai bảo đến thế
_Ta ko ngồi đâu - M lườm nguýt
_Ây da cô chủ,đừng đùa nữa mà,nô lệ đa sẵn sàng rồi đây - H nói vs giọng tha thiết như kiểu sau khi M ngồi vào thì anh chàng sẽ dc lên tiên vậy
Tuy nói thế nhưng M vẫn bước đến lưng tên nô lệ,M đặt 2 bờ mông căng tròn xuống lưng H
_Uhm,dc rồi đó,có nặng ko? - M xoa đầu H
_Có hơi nặng chút nhưng ko sao,nô lệ vẫn chịu dc,quen rồi mà
_Quen hả?Tức là hầu hạ nhìu chủ nhân rồi?
_Ko,chỉ là hồi xưa H hay làm cho bạn gái thôi,bạn gái nô lệ cũng thick cưỡi mà
_Oh,bạn gái ngươi hả?Vậy chỗ ta đang ngồi là chỗ bạn gái ngươi??? - M hỏi giọng tò mò
_Vâng,trước đây nô lệ hay cho bạn gái cưỡi lưng lắm
M bật người,nhổm mông đứng dậy,cô lấy mũi giày đặt lên lưng H và cười khẩy:"Oh thế hóa ra ta giành chỗ bạn gái ngươi,ta ko muốn mang tiếng à nha,Mai cô nương đây sợ bị đánh ghen à nha!"
_Ko,cô chủ,bây h chỗ này là của cô mà - H ngước mắt lên nhìn M
_KO dám mà lị,ta sợ bị đánh ghen à nha - M lắc lắc cái đầu
_Chia tay rồi còn đâu mà đánh ghen - H cất giọng buồn rầu
Nghe xong,M ngớ người ra vì đã chạm vào nỗi đau của H,dù người yêu(Mình xin viết tắt là ny) có xấu xa đến đâu thì chia tay tức là cũng có kỉ niệm buồn.M ko phải con người như vậy,cô quỳ xuống bên H xin lỗi:"Chủ nhân xin lỗi nô lệ nha,ko cố ý,hic,ta xin lỗi!"
_Ko biết ko có tội mà cô chủ,cô chủ đừng khách sáo,H cũng dần quên cô ấy rồi,hihi
_Ta xin lỗi thật đó,ta sẽ ko nhắc chuyện cũ nữa,sorry baby - M véo tai H
_Á........á............cô chủ véo đau quá,cô chủ nhẫn tâm hơn người...............
_Ta thế mà ngươi bảo nhẫn tâm,cho ngươi chết này.............chết đi........... - mỗi tiếng "chết đi" của M cất lên là 1 cái nhéo tai
_Đau,cô chủ véo đau,nô lệ làm gì đâu - H ôm 1 bên tai vừa bị véo
Xem ra không khí trong căn phòng đã rộn ràng hơn,bớt căng thẳng.M lại ra lệnh:"Thui,ko đùa nữa,làm ngựa cho ta cưỡi nào!"
_Cô chủ đùa thì có,ai đùa nào!
M ngồi lên lưng H và ra lệnh H bò quanh phòng,xem ra anh chàng này cũng dai sức à nha,cõng M cũng dc 1 lúc còn M thì sướng mê tơi khi có con ngựa= xương = thịt cho mình cưỡi.Như thế mới đáng chứ,chả phải vừa nãy H làm M đau còn gì,cứ ôm chân mà hôn mà liếm mà ngoạm,đau chết,chả nhẹ nhàng gì cả.H bò quanh chân giường,M ngồi trên cảm nhận.H cũng cảm thấy mông của M đặt lên lưng mình và H biết bao quang là chiếc quần lót màu xanh H nhìn vừa nãy.Anh chàng rất muốn cảm nhận lâu hơi ấm cái quần lót đó.Được 1 lúc,H có vẻ thấm mệt,anh chàng bảo vs cô chủ:"Nô lệ mệt rồi,cô chủ,cho nô lệ nghỉ à nhà!"
_Ứ ừ,M muốn nữa cơ,muốn cưỡi ngựa mà............ - M nũng nịu dễ thương như trẻ kon
Cũng phải,tuy sn 92 nhưng cô chủ nhỏ vẫn còn rất xì tin và cá tính
_Thui để tí nữa nô lệ đỡ mệt,nô lệ lại cko M cưỡi mà,ngoan đi nha! - H dỗ dành
_Ai ngoan vs nhà ngươi,xì.................ko cko ta cưỡi thì thôi,hic - M đứng dậy
H cũng ko ngờ ngoài những lúc M giận thì bình thường M trẻ kon vô cùng,dù gì thì H cũng hơn M 5 tuổi nên ngài những lúc làm nô lệ cko M thì H thấy M trẻ kon lắm lắm.H lúc này đang thở phì phò vì mệt,2 tay đỏ lựng lên vì chống xuống sàn nhà nãy giờ.Quả thật là mệt vs cô chủ này quá đi,bướng bỉnh quá!
_Ngươi nghĩ xấu ta cái gì đấy? - M lại đưa tay véo tai H
_Ui da,đâu có............ui ui đau,cô chủ cứ véo tai hoài ak - H nhăn nhó vì đau
_Vừa nãy ngươi ngoạm chân ta đau y chang vậy đó - M lí luận lại
_Nô lệ xin lỗi rồi mà,mệt cô chủ wa,vâng,nô lệ chịu thua rồi.................á........đau! - H vẫn nhăn nhó
M phì cười vì cái bộ dạng nhăn nhó có 1-0-2 của H,cô thấy tội tội nên buông tai anh chàng ra
_Cấm nghĩ xấu ta đấy - M dọa
_Đẹp mà dữ thế....ái ui...đỏ tai rùi nek
_Hí hí,M xin lỗi mà,M hơi quá tay
Hơi quá tay mới sợ,thế này là cố tình quá tay rồi đây
_Nói đến ngoạm chân mới nhớ,cô chủ mặc quần khi nào đấy,ai cko mặc mà mặc? - H búng nhẹ đùi M
_Ta đợi ngươi cko phép chắc,hãm wa!
_Nhưng cô mặc lại từ khi nào nhỉ?
_Vừa nãy lúc ta giận dỗi bỏ về đó,ngươi ấm đầu thật rồi - nụ cười nửa miệng quen thuộc lại cất lên
_À,tại hạ quên - H cười trừ
_Quên hả?Thế ta ko mặc quần vào để về thì chả nhẽ để quần cho ngươi ngửi hả? - M nói = 1 giọng giễu cợt
_Úi,ngửi hả?Sướng wa đi,cô chủ nói đấy nhá,hihi,sướng wa,tạ ơn cô chủ - H ôm chân M rối rít
_Sao?Ngươi thick như thế ư?Ko ngờ đấy - M tròn xoe đôi mắt ngạc nhiên
H mân mê ống quần M:"Phải,nô lệ thick lắm ak,ngửi quần cô chủ thơm lắm pk?Mà nô lệ thick nhất là...thick nhất là....."
_Thick nhất là gì????? - M phản ứng trước thái độ lập lờ của H
_Là hôn cái quần con của cô chủ,nói ra là cái quần lót ấy - H nói trong bụng sợ M giận
M ko tin vào tai mình những câu nô lệ vừa nói,đứng bật dậy.Phải,cô có nghe nhầm ko nhỉ,tên nô lệ nói là ngửi...ngửi...cái khỉ gió gì,quần lót ư?Ko tin nổi cơ đấy.Ai đời lại......M lùi xa ra và nói:
_Úi,đừng đùa à nha,tránh xa ta ra!
_Cô chủ ko nghe lầm đâu,đó là sở thick của nô lệ mà - H đáp
_Sở thick?Có gì mà ngươi thick? - H lùi dần ra phía cửa
H đứng dậy đi về phía M,lúc này M đang đứng dựa vào tường,cô đã lùi ra sát phái cửa ra vào.H vẫn tiến về phía người đẹp
_Sở thick của slaveboy mới chỉ là bắt đầu thôi,cô chủ yêu quý ak - H nói với 1 giọng đầy bí ẩn
EmoticonEmoticon