chắc hẳn các bạn còn nhớ đến cô giáo Ngọc Ánh – nguyên do đầu tiên, vô tình đã dẫn dắt Duy đến với femdom.Và như thế chắc hẳn các bạn cũng sẽ nhớ cô Ngọc Ánh có một cô con gái 14 tuổi tên Vi.
Và giờ, Vi đang ngồi trên chiếc ghế salon ngay trước mặt Duy.Vị khách hàng đầu tiên của nó chính là cô nàng.
Số phận của Duy thật lắm những bất ngờ.Và có lẽ đây là điều bất ngờ tai quái nhất.Biết tả hoàn cảnh của Duy lúc đó thế nào đây? Mặc độc một chiếc quần lót, bị xích cổ và dắt đi như một con chó, và giờ thì quỳ trước mặt cô bạn cùng lớp, chuẩn bị hầu hạ cô ấy.
Duy vừa choáng váng, vừa xấu hổ vừa thấy có chút tủi nhục.Nhưng trên hết là cảm giác lo sợ.Nó sợ nhìn thấy cái viễn cảnh Vi sẽ kể cho cả lớp, thậm chí cả khối biết về cái nghề nhục nhã nó đang làm.Rồi mọi người sẽ chế giễu, sẽ lăng nhục nó, nó sẽ trở thành trò cười cho cả thiên hạ.rồi có khi cái bí mật về femdom của nó sẽ bại lộ.Ngày mai liệu nó có còn đủ dũng cảm để đến lớp?
Duy đờ ra, nhìn Vi trân trối, miệng hớp hớp không khí mà không thể nói nên lời.Vi cũng rất bất ngờ khi bắt gặp Duy trong hoàn cảnh này.Thoáng chút bối rối hiện ra trong nét mặt cô nàng, nhưng Vi linh hoạt hơn Duy nhiều.
_ Ê, làm gì mà cứ đờ người ra thế. Chắc chưa thấy khách hàng nào xinh đẹp thế này hả - Vi cất lời trước như không hề có chuyện gi, cô nàng đưa chân về phía mặt nó - làm việc của mày đi.
Duy vội cúi mặt xuống.Hí húi rửa chân cho Vi.Cũng may là Vi đã coi như không có chuyện gì, như thế đỡ khó xử cho nó.Hay là Vi không nhận ra nó? Nó thầm mong đó không phải là Vi, là do nó nhìn lầm.
_ Hình như em với nó có quen nhau hả - người con gái bên cạnh chỉ vào Duy rồi quay qua hỏi Vi
_ Không chị ạ - Vi phủ nhận - em mà lại quen biết cái loại hèn hạ như nó á
Câu nói bóng gió của Vi càng làm Duy thêm xấu hổ.Nó cúi gằm mặt xuống.Tay chân luýnh quýnh hết cả, làm không hề tập trung tí nào.Bất ngờ, Vi lấy chân đẩy nó ngã lăn ra:
_ Mày phục vụ kiêu thế hả?
Chị quản lý đứng gần đó nghe thấy vội chạy ra cúi đầu xin lỗi Vi.
_ Bọn tôi mất tiền đến đây để được thư giãn, mà tôi chả thấy thư giãn gì cả - Vi phàn nàn – tôi đã là khách hàng quen ở đây rồi, sao chưa từng thấy nhân viên nào phục vụ kém như thế này? Thế mà các chị cũng nhận vào làm?
_ Rất xin lỗi quý khách. – chị nhân viên giải thích - Đây là nhân viên mới hôm nay mới đi làm buổi đầu.vì quý khách là khách quen nên chúng tôi muốn để một nhân viên trẻ trung phục vụ quý khách.Không ngờ nó còn nhiều thiếu sót thế.Nếu quý khách không hài lòng, chúng tôi xin đổi ngay cho quý khách một nhân viên khác dày dạn kinh nghiệm hơn.
_ Hừ, thôi được rồi,ý tốt của các chị, tôi phải nhận chứ.Cứ để nó phục vụ tôi.Nhưng làm ơn, cho tôi mượn cây roi của chị.Tôi sẽ tự điều chỉnh nó – Vi nói
Chị nhân viên đưa cho Vi cây roi, trước khi bước đi, chị tát cho Duy một tát nảy đom đóm:
_ Tập trung làm việc vào.Mày mà còn để khách phàn nàn nữa thì tí nữa sẽ bị phạt đó.
Lúc này thì Duy đã hoàn hồn.Nó bỏ qua mọi suy nghĩ mất tập trung, cố gắng làm tốt công việc đã được đào tạo của mình.Tuy vậy, vẫn không thể mất đi chút bối rối, ngượng ngùng, bởi người mà nó đang hầu hạ, người nó đang phải liếm chân không phải là một mistress xa lạ, hay cô em họ thân thiết mà lại là cô bạn cùng lớp.Cảm giác sung sướng được liếm mút chân Vi đan xen cả sự ngại ngùng, xấu hổ.Nó đã cố gắng làm rất tốt nhưng vẫn liên tục bị Vi lấy roi quất vào người vì làm không đạt yêu cầu.Đến nỗi cuối buổi, khi kết thúc, người Duy đã đỏ lừ vì những vết roi đánh.Tuy nhiên, khi được chị quản lý hỏi, Vi lại không hề chê trách thêm Duy mà khen nó phục vụ rất tốt.Rất biết tiếp thu.Vừa thầm oán giận Vi vì trận đòn vừa rồi, giờ Duy lại thầm cảm ơn Vi vì đã giúp nó không bị phạt.
Trong phòng nghỉ nhân viên, Duy vừa mặc quần áo xong và chuẩn bị ra về thì đã thấy Vi đứng ở cửa phòng, nhìn nó cười.Một nụ cười vừa có chút hả hê, vừa có vẻ chế giễu, khinh bỉ:
_ Cậu có một công việc thú vị đấy nhỉ - Vi mỉa mai.
_ Mình..mình xin cậu, đừng kể chuyện này lại với bất cứ ai, mình sẽ biết ơn cậu lắm lắm..
_ Việc đó thì còn tùy thái độ của cậu. – Vi thong thả bước lại gần Duy, hai tay khoanh trước ngực, nhìn nó đầy ẩn ý.
_ Thái độ? Nghĩa là sao?
_ Tùy vào độ thành thật của cậu.Tôi có vài câu hỏi cho cậu.Nếu câu trả lời thành thật, tôi sẽ xem xét việc giữ bí mật này.Còn nếu có chút gì giả trá, thì cậu đừng trách...
_ Được rồi, cậu cứ hỏi.Tôi xin thề sẽ thành thật trong mọi câu hỏi.
_ Được, câu thứ nhất, tại sao cậu lại đi làm cái nghề này?
_Vì...tôi cần tiền.Cậu biết rồi đấy.Bố mẹ tôi đã mất.Tôi phải sống nhờ nhà bà cô.Tôi không thể cái gì cũng xin tiền cô.Tôi muốn tự trang trải cuộc sống...
_ Lý do chỉ là thế? – vi nhìn nó – thế sao có rất nhiều nghề mà cậu không chọn, lại chọn làm cái nghề...chẳng hãnh diện gì
_ Vì tôi làm gì có bằng cấp,Xin việc thời nay đâu có dễ.Tôi mới 16 tuổi.đây là công việc duy nhất giúp tôi có thu nhập cao mà không yêu cầu bằng cấp gì.
_ Được rồi – Vi gật đầu - tạm chấp nhận câu trả lời trên.Còn câu hỏi thứ hai...
_ Là gì? – Duy hồi hộp khi đọc thấy sự ngập ngừng trong giọng nói của Vi
_... Tại sao..tại sao hôm buổi học đầu tiên ở nhà tôi, cậu lại lén ngửi mông mẹ tôi?
Duy giật mình kinh hãi.Trò lén lút hèn hạ của nó với cô Ngọc Ánh đã bị phát giác rồi sao?Nhưng tại sao? Sao Vi lại biết được
_ Cậu...cậu nói linh tinh gì, tớ không hiểu nổi – Duy chống chế
_ Hừ, đến nước này mà còn giấu.Nhìn cái mặt tái mét của cậu cũng đủ chứng minh rồi – Vi cười khẩy – cậu không định thành thật trả lời chứ gì??? Tôi sẽ đi vậy..
_ Được rồi, đừng đi, đừng đi – đến nước này Duy không thể chối cãi được nữa - đúng tôi đã làm thế.Nhưng sao cậu biết được?
_ Haha – Vi cười tinh quái - cậu không biết là tôi thường xuyên trốn mẹ đi chơi nên từ lâu đã luyện được kỹ năng đi nhẹ, nói khẽ, mở cửa không phát ra tiếng động còn hơn cả ăn trộm ý.Hôm đó, khi tôi khẽ mở cửa và bước vào phòng khách, tôi giật mình khi nhìn thấy cái cảnh cậu đang quỳ đằng sau, lén dí mặt vào hít hà mông đít mẹ tôi.Tôi đã khẽ quay ra, đóng cửa lại và giả vờ tạo tiếng động lớn như thể lúc đó mới về đến.
_Cảm ơn Vi, may mà cậu không bắt quả tang tôi ngay lúc đó, nếu không, tôi không biết sẽ nói sao với mẹ cậu nữa
_hừ , tôi chả có lòng tốt gì đâu.Chỉ là tôi tò mò muốn tìm hiểu xem tại sao cậu lại làm thế? Nào, giờ thì cậu giải thích đi.
_ Cũng chẳng có lí do gì đâu Vi ạ - Duy ngập ngừng- tôi làm thế đơn giản vì..tôi thích thế
_ Cậu giải thích buồn cười nhỉ.Đời thuở trước giờ, tôi chả bao giờ thấy kẻ nào ngu ngốc đi thích ngửi mông đít người khác.Cậu không muốn thành thật hả?
_ Không.Trời ơi, hãy bình tĩnh nghe tôi giải thích đã Vi.Thực sự là như thế mà.Tôi làm thế vì tôi thích được ngửi mông đít của phụ nữ, thích...rúc mặt vào mông đít họ..
Vi nhìn Duy, băn khoăn.Cô nàng cũng có phần tin vào lời của Duy, nhưng vẫn thấy điều này thật kỳ quái.
_ tôi biết nghe thật khó tin – Duy nói - nhưng đó là sự thật.Tôi mắc phải một chứng lệch lạc tình dục gọi là femdom...
_ Thật hả , cậu nói rằng cậu thích được ngửi mông đít người khác
_ Chỉ nữ giới thôi – Duy đính chính - nhất là những người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ như...như mẹ Vi
_ thế....tôi thì có xinh đẹp không – Vi bất ngờ hỏi
_ Có chứ - Duy hơi bất ngờ vì câu hỏi này của Vi – Vi là một trong những bạn xinh nhất lớp.Con trai hầu như ai cũng ngưỡng mộ Vi
_ Vậy... nghĩa là cậu cũng sẽ thích được ngửi mông tôi hả? Vậy hãy thử chứng minh cho tôi xem.Ngửi mông tôi đi – Vi nói rồi quay lưng về phía nó
_ Cái gì? Vi nói là thật chứ? Vi ...cho tôi làm thế?
_ Nào, cậu có dám không? Hay cậu đang bịa đặt tôi
Duy không còn thắc mắc thêm nữa.Nó vội quỳ xuống, úp mặt vào mông Vi hôn chùn chụt, hít lấy hít để.Vi vội đẩy nó ra, cô nàng nhổ bãi nước miếng vào người nó:
_ Đồ bệnh hoạn, biến thái.Con chó bẩn thỉu – đến lúc này thì Vi đã tin những gì Duy nói là sự thật - không ngờ cậu lại có cái sở thích khốn nạn như thế
_ Vi chửi nữa đi, nghe Vi chửi tôi càng thấy sung sướng.Đó chính là sự lệch lạc của tôi đó
_ Cậu đúng là hết thuốc chữa.Đồ hèn hạ thích rúc đít phụ nữ.Bây giờ tôi hiểu tại sao cậu lại chọn cái nghề nhục nhã này rồi – Vi nhìn nó đầy khinh bỉ rồi quay lưng bước đi
_ Tôi đã thành thật, xin cậu giữ bí mật cho tôi nhé.Nếu cậu không tin những gì tôi nói, có thể lên mạng gõ “femdom” để tìm hiểu thêm – Duy nói với theo trước khi bóng Vi khuất dạng sau cánh cửa.Nó cũng ra về, vừa đi con cu vừa cương cứng nhắc khi nghĩ lại về phút giây được hôn mông Vi.
Vài ngày sau.Vi gọi điện đến nhà Duy, hẹn gặp nó để nói chuyện.Trên chiếc ghế đá công viên gần trường học, Duy ngồi đợi Vi ngỡ như thể một đôi tình nhân học trò đang hẹn hò nhau.Lòng nó chợt dâng lên chút cảm xúc kì lạ khi nhìn thấy Vi từ xa đi đến, nhìn chiếc áo trắng đồng phục giản đơn, chiếc cặp ngộ nghĩnh đeo bên hông, trông Vi thật dễ thương và đầy thánh thiện.
_ Chào Vi – Duy đứng dậy chào vồn vã
_ Được rồi, cùng ngồi xuống đi.Tôi có vài chuyện muốn nói với cậu
_ Có điều gì Vi cứ nói – Duy hồi hộp
_ Sau hôm nói chuyện với cậu lần trước.Tôi đã thử về tìm hiểu cái gọi là “femdom”.Và tôi tin cậu
_ Tốt quá! – Duy cả mừng – vậy xin Vi giữ bí mật với tôi nhé!
_ Được rồi.Tôi tạm thời giữ bí mật đó cho cậu.mà này, cái công ty dịch vụ mát xa chân mà cậu đang làm, có phải là cũng dính dáng đến femdom không?
_ Vi tinh ý thật, đúng vậy!
_ Tôi cũng làm khách hàng ở đó lâu rồi.Thấy các nhân viên nam ở đấy phải phục vụ, hầu hạ các khách hàng nữ như thể phục tùng chủ nhân.Điều đó làm tôi liên hệ đến các khái niệm về femdom vừa đọc và thấy có nét tương đồng
_ Đúng là không gì qua được mắt Vi
_ Được rồi, cậu nịnh tôi nhiều quá! Nghe tôi hỏi này, cậu đã tìm được mistress nào chưa?
_ Ồ...cũng chưa Vi ạ, hầu hết các chị mis trong công ty đều đã có nhiều slave rồi.Họ không cần thêm tôi nữa
_ Thế...cậu có muốn hầu hạ tôi không?
_ Hả? Vi hả - Duy há hốc mồm – Vi ...ôi, có chứ.Muốn lắm!Vi hãy cho tôi được hầu hạ Vi.tôi nằm mơ cũng không nghĩ mình có diễm phúc đó..
_thế là được rồi, vậy từ giờ cậu không cần đi kiếm nữa nhé, tôi sẽ nhận cậu làm nô lệ của tôi
_ Cảm ơn Vi nhiều lắm – Duy quá đỗi vui sướng khi nghe những gì Vi vừa nói – không ngờ Vi cũng thích femdom
_ Hừm, không hẳn tôi thích femdom mà là... mà thôi, cứ cho là thế đi.Cậu hãy chuyển đến ở cùng mẹ con tôi đi, để tiện hầu hạ tôi
_ Nhưng...còn cô tôi.Rồi mẹ của Vi nữa? Chúng ta giải thích sao?
_ tôi cũng tính cả cho cậu rồi.Thứ nhất là mẹ con tôi việc nhà cửa bếp núc rất kém, trong khi cậu nấu cơm thì thật sự là rất ngon.Thứ hai là mẹ tôi thực ra cũng rất quý mến cậu.Nên tôi sẽ nằn nì để mẹ nói với cô của anh cho mẹ tôi nhận cậu làm con nuôi.Thế là cậu danh chính ngôn thuận có thể rời nhà cô mà về sống ở nhà tôi.Trước mặt mẹ tôi thì chúng ta vẫn sẽ cư xử bình thường nhưng khi mẹ tôi đi dạy, ở nhà cậu sẽ làm nô lệ hầu hạ tôi.Cậu có đồng ý không?
_ Vi tính thật khéo quá – Duy hồ hởi – thế thì Vi vè nói luôn với cô Ngọc Ánh nhé.Xin cảm tạ Vi, tôi xin thề sẽ là một đầy tớ trung thành, một con chó ngoan ngoãn.
_ Thật nhé, nếu không thì cô chủ này sẽ không nương tay đâu. – Vi nói rồi rút chiếc dép đang đi quăng ra xa – nào, nếu là chó ngoan thì chạy đi nhặt dép về đây cho cô chủ đi.
Duy đứng bật dậy, chạy như bay về phía chiếc dép trong niềm vui sướng khôn tả.
Ngay tối hôm sau, cô Ngọc Ánh sang nhà Duy nói chuyện với cô nó.Cô Ngọc Ánh thực sự rất quý mến và thương Duy nên đã muốn nhận Duy làm con nuôi để bảo trợ, nâng đỡ cho nó từ lâu rồi chỉ hiềm cái cô sợ Vi phản đối vì con bé khá khó tính.Ấy thế mà không ngờ chính Vi lại chủ động nằn nì cô nhận nuôi Duy.Cô mừng lắm nên ngay hôm sau đã đến đặt vấn đề với cô của Duy.Về phần cô Duy, vốn phải nuôi nấng, chịu trách nhiệm cho Duy suốt bao năm qua đã quá chán nản, nay có người chịu gánh vác hộ cho, cô nó như trút được cả một cục nợ đời, lại còn là cô giáo chủ nhiệm của Duy, có gửi gắm cho người ta thì cũng an tâm cho tương lai của nó.
Sau mấy ngày chuẩn bị, Duy đóng gói đồ đạc.Cũng chả có gì nhiều nhặn ngoài chút quần áo, một ít vật dụng cá nhân, sách vở học tập.Ngày nó chuyển sang nhà cô Ngọc Ánh, mẹ con Nhi làm bữa cơm tạm biệt nó.Cả buổi Nhi cũng ậm ừ chẳng nói gì, chỉ cắm cúi ăn.Cho đến lúc đi, Duy sang phòng em họ nó để tạm biệt nhưng cô nàng khóa cửa bên trong.Gọi cửa thế nào cũng không mở.Duy đành nén tiếng thở dài, chào tạm biệt cô em họ thân thiết, và hứa khi rảnh sẽ về thăm Nhi
Đến nhà cô Ngọc Ánh, hai mẹ con cô cũng chào đón Duy bằng một bữa cơm ấm cúng.
_ Cô và Vi nấu nướng không được ngon...Con đừng chê đấy nhé! – cô Ngọc Ánh gắp miếng thịt gà bỏ vào bát Duy, nhìn nó, cười âu yếm
_ Dạ, em thấy rất ngon ạ.Lâu lắm rồi em mới được ăn một bữa cơm ấm cúng như vậy
_ Đừng xưng hô “em” như ở lớp nữa, ở nhà là phải xưng “con” với cô, con nghe chưa?
_ Dạ...con biết rồi – Duy ngượng ngùng nói
_ Rồi dần sẽ quen thôi.Từ giờ có Duy ở đây rồi, con đỡ phải ăn mấy món cháy khét và dở ẹc của mẹ nấu nữa – Vi nháy mắt với nó – Phải không Duy?
_ Con đó, đừng có ỷ lại có Duy rồi lười biếng không làm gì đâu đấy! Từ bây giờ hai đứa vừa là bạn học lại vừa là anh em trong nhà với nhau rồi, con phải đối xử tốt với Duy, đừng bắt nạt Duy nghe chưa? – Cô Ngọc Anh nhắc nhở Vi
Rồi cô quay sang Duy nói tiếp:
_ còn Duy, từ giờ đã là người một nhà, con không được ngại ngùng gì cả nghe chưa? Nhà cô neo người, có mỗi hai mẹ con, giờ có thêm con trong nhà, cô cũng thấy nhà cửa vui vẻ hẳn..
Cả ba người họ nhìn nhau mỉm cười.Quả thật, có lẽ đây là một trong những bữa cơm ấm áp nhất mà Duy có được.Nhìn họ chẳng khác gì một gia đình nhỏ hạnh phúc.
Nhưng cái không khí hạnh phúc như một gia đình đó sớm sẽ chỉ còn là cái vỏ bọc.
* * *
Buổi sáng, cô Ngọc Ánh đi dạy ca sáng.Duy và Vi buổi chiều mới phải đi học.Hai đứa có cả một buổi sáng ở nhà cùng nhau.Cô Ngọc Ánh vừa ra khỏi nhà.Vi đã lớn tiếng gọi:
_ Duy đâu rồi ra đây?
Duy thừa hiểu vấn đề.Nó đã hồi hộp đợi tiếng gọi này từ cả đêm qua.Nó chạy vội ra phòng khách, thấy Vi đang ngồi chễm chệ trên ghế xem Tv, nó lại gần quỳ rạp xuống trước chân Vi.
_ Dạ, cô chủ cho gọi con?
_ Thế nào? Mày đã sẵn sàng ngày đầu tiên làm nô lệ cho tao chưa?
_ Dạ, con luôn mong đợi ngày này từ lâu rồi – Duy nhìn đôi chân trắng muốt của Vi, chỉ chầu chực Vi ra lệnh là sẽ ôm lấy mà hôn hít cho thật đã.
_ Được, vậy đầu tiên mày hãy quét dọn sạch cái phòng khách này đi
_ Gì ạ? – Duy chưng hửng
_Còn gì ạ cái gì nữa, mày khôn hiểu tiếng người hả - Vi quát – quét dọn sạch sẽ cái phòng khách này.Cất dọn đồ đạc thật ngăn nắp, rồi lau sạch sàn nhà đi.
_ Dạ dạ, con rõ rồi – Duy cun cút chạy đi làm, trong lòng không khỏi thất vọng.Nó cứ nghĩ sẽ được kề bên hôn hít đôi chân Vi, hay được úp mặt vào cặp mông kia chứ không phải là làm việc nhà như thế này.
Trong khi Duy vất vả lau dọn phòng khách thì Vi ung dung ngồi xem Tv và chat chit máy tính.Thi thoảng, cô nàng sai nó đi rót nước hoặc bưng bê đồ ăn theo yêu cầu.
_ Dạ, con quét dọn xong phòng khách rồi ạ - Duy thở dốc, đến bên cạnh Vi báo cáo sau gần 1 tiếng dọn dẹp
Vi không ngước lên nhìn nó, vẫn chăm chăm vào màn hình Tv, cô nàng nói thản nhiên:
_ Rồi, giờ thì đến nhà bếp, vào đó dọn dẹp đi
_ Hả? Lại còn cả nhà bếp – Duy chán nản
Vi liếc nhìn nó.Ánh mắt nghiêm nghị:
_ Sao? Mày không nghe lời chủ sai bảo hả? Đứa nào kêu tha thiết xin được làm nô lệ cho tao? Đứa nào nói sẽ trung thành nghe mọi mệnh lệnh của tao?
_ Dạ, con xin lỗi.Con đi làm đây ạ - Duy sợ hãi chạy biến vào bếp.Nó có ngờ đâu “hầu hạ” cô chủ Vi nghĩa là như thế này.Đúng là mọi chuyện đâu phải luôn dễ dàng như ta tự viễn vọng.
Lại mất thêm một tiếng để dọn dẹp sạch sẽ căn bếp.Duy nhễ nhại mồ hôi lết ra gặp Vi
_ Xong rồi hả? Vào dọn dẹp phòng tao đi
Nghe Vi nói mà Duy như muốn ngất.Nhưng khi nhận một cái trừng mắt của Vi, nó không dám ho he một câu, lủi thủi đi vào phòng cô nàng.Giọng Vi gọi với theo:
_ Mày dọn dẹp phòng tao cho cẩn thẩn, cấm làm xê dịch hỏng hóc đồ đạc riêng tư gì của tao, không thì đừng trách.
Phòng của Vi đúng là phòng tiêu biểu của một cô gái mới lớn.Bàn học, tủ quần áo, giường ngủ đều rất màu mè, nữ tính.Trong phòng cất đầy những món đồ lưu niệm, gấu bông ngộ nghĩnh, còn trên tường thì toàn những hình ảnh các ca sĩ Hàn Quốc.Duy hít thật sâu cái không khí thoang thoảng mùi thơm là lạ của con gái.Cũng chả khác gì phòng của cô em họ Nhi.Nhìn lên giường, nó thấy một đống váy áo của Vi vứt lộn xộn.Như sực nhớ ra điều gì, nó vội lục tìm trong đống đó và tìm ra thứ mà nó mong muốn.Hai chiếc quần lót của Vi.Nó mừng rõ, gí sát hai cái quần vào mũi mà ngửi, quên luôn cả để ý đằng sau, không biết rằng Vi đã đến đứng sau nó.Cô nàng cầm trên tay một chiếc roi không biết lấy từ đâu, quất mạnh vào lưng Duy làm nó giật nảy người vì đau điếng.
_ Đồ khốn! Sao mày dám làm bẩn quần lót của tao! Đồ khốn! Đồ khốn – mỗi câu “đồ khốn”. Vi lại quất một roi vào người Duy.Nó lăn lộn trên sàn, chỉ biết vái lạy Vi như tế sao.Vi mặc kệ lời xin lỗi của nó, cô nàng liên tiếp quất vào người nó.Vừa đánh vừa chửi.Cô nàng lấy chân đè lên mặt Duy:
_ Tao cảnh cáo mày! Từ giờ trở đi không được làm bậy bạ lên bất cứ đồ vật gì của tao, quần lót cũng vậy, kể cả là quần tao đã thay ra chưa giặt khi chưa có sự cho phép của tao.Mày hiểu không?
_ Dạ, con xin cô tha tội.Con chót dại.Con hứa không dám tái phạm - Duy run rẩy van lơn
_ Nhặt hết đống quần áo này lên, mang đi giặt sạch cho tao.Sau đó thì đi nấu cơm đi, - Vi đạp vào đít nó, thúc đi – Nhanh chân lên, đồ chó hạ tiện!
Duy lủi thủi bước đi, cơ thể đau nhức vì trận đòn roi vừa rồi.Ngày đầu tiên làm nô lệ cho Vi của nó diễn ra như thế đó.
Vậy đó, đâu phải cuộc đời luôn trải hoa hồng và mọi thứ luôn đến dễ dàng với Duy.Nó đâu có ngờ làm nô lệ cho Vi, sướng đâu chưa sướng chỉ thấy đau đớn, mệt nhọc.Nhưng sung sướng thì đâu còn là slave nữa, phải không các bạn?
Read More
Và giờ, Vi đang ngồi trên chiếc ghế salon ngay trước mặt Duy.Vị khách hàng đầu tiên của nó chính là cô nàng.
Số phận của Duy thật lắm những bất ngờ.Và có lẽ đây là điều bất ngờ tai quái nhất.Biết tả hoàn cảnh của Duy lúc đó thế nào đây? Mặc độc một chiếc quần lót, bị xích cổ và dắt đi như một con chó, và giờ thì quỳ trước mặt cô bạn cùng lớp, chuẩn bị hầu hạ cô ấy.
Duy vừa choáng váng, vừa xấu hổ vừa thấy có chút tủi nhục.Nhưng trên hết là cảm giác lo sợ.Nó sợ nhìn thấy cái viễn cảnh Vi sẽ kể cho cả lớp, thậm chí cả khối biết về cái nghề nhục nhã nó đang làm.Rồi mọi người sẽ chế giễu, sẽ lăng nhục nó, nó sẽ trở thành trò cười cho cả thiên hạ.rồi có khi cái bí mật về femdom của nó sẽ bại lộ.Ngày mai liệu nó có còn đủ dũng cảm để đến lớp?
Duy đờ ra, nhìn Vi trân trối, miệng hớp hớp không khí mà không thể nói nên lời.Vi cũng rất bất ngờ khi bắt gặp Duy trong hoàn cảnh này.Thoáng chút bối rối hiện ra trong nét mặt cô nàng, nhưng Vi linh hoạt hơn Duy nhiều.
_ Ê, làm gì mà cứ đờ người ra thế. Chắc chưa thấy khách hàng nào xinh đẹp thế này hả - Vi cất lời trước như không hề có chuyện gi, cô nàng đưa chân về phía mặt nó - làm việc của mày đi.
Duy vội cúi mặt xuống.Hí húi rửa chân cho Vi.Cũng may là Vi đã coi như không có chuyện gì, như thế đỡ khó xử cho nó.Hay là Vi không nhận ra nó? Nó thầm mong đó không phải là Vi, là do nó nhìn lầm.
_ Hình như em với nó có quen nhau hả - người con gái bên cạnh chỉ vào Duy rồi quay qua hỏi Vi
_ Không chị ạ - Vi phủ nhận - em mà lại quen biết cái loại hèn hạ như nó á
Câu nói bóng gió của Vi càng làm Duy thêm xấu hổ.Nó cúi gằm mặt xuống.Tay chân luýnh quýnh hết cả, làm không hề tập trung tí nào.Bất ngờ, Vi lấy chân đẩy nó ngã lăn ra:
_ Mày phục vụ kiêu thế hả?
Chị quản lý đứng gần đó nghe thấy vội chạy ra cúi đầu xin lỗi Vi.
_ Bọn tôi mất tiền đến đây để được thư giãn, mà tôi chả thấy thư giãn gì cả - Vi phàn nàn – tôi đã là khách hàng quen ở đây rồi, sao chưa từng thấy nhân viên nào phục vụ kém như thế này? Thế mà các chị cũng nhận vào làm?
_ Rất xin lỗi quý khách. – chị nhân viên giải thích - Đây là nhân viên mới hôm nay mới đi làm buổi đầu.vì quý khách là khách quen nên chúng tôi muốn để một nhân viên trẻ trung phục vụ quý khách.Không ngờ nó còn nhiều thiếu sót thế.Nếu quý khách không hài lòng, chúng tôi xin đổi ngay cho quý khách một nhân viên khác dày dạn kinh nghiệm hơn.
_ Hừ, thôi được rồi,ý tốt của các chị, tôi phải nhận chứ.Cứ để nó phục vụ tôi.Nhưng làm ơn, cho tôi mượn cây roi của chị.Tôi sẽ tự điều chỉnh nó – Vi nói
Chị nhân viên đưa cho Vi cây roi, trước khi bước đi, chị tát cho Duy một tát nảy đom đóm:
_ Tập trung làm việc vào.Mày mà còn để khách phàn nàn nữa thì tí nữa sẽ bị phạt đó.
Lúc này thì Duy đã hoàn hồn.Nó bỏ qua mọi suy nghĩ mất tập trung, cố gắng làm tốt công việc đã được đào tạo của mình.Tuy vậy, vẫn không thể mất đi chút bối rối, ngượng ngùng, bởi người mà nó đang hầu hạ, người nó đang phải liếm chân không phải là một mistress xa lạ, hay cô em họ thân thiết mà lại là cô bạn cùng lớp.Cảm giác sung sướng được liếm mút chân Vi đan xen cả sự ngại ngùng, xấu hổ.Nó đã cố gắng làm rất tốt nhưng vẫn liên tục bị Vi lấy roi quất vào người vì làm không đạt yêu cầu.Đến nỗi cuối buổi, khi kết thúc, người Duy đã đỏ lừ vì những vết roi đánh.Tuy nhiên, khi được chị quản lý hỏi, Vi lại không hề chê trách thêm Duy mà khen nó phục vụ rất tốt.Rất biết tiếp thu.Vừa thầm oán giận Vi vì trận đòn vừa rồi, giờ Duy lại thầm cảm ơn Vi vì đã giúp nó không bị phạt.
Trong phòng nghỉ nhân viên, Duy vừa mặc quần áo xong và chuẩn bị ra về thì đã thấy Vi đứng ở cửa phòng, nhìn nó cười.Một nụ cười vừa có chút hả hê, vừa có vẻ chế giễu, khinh bỉ:
_ Cậu có một công việc thú vị đấy nhỉ - Vi mỉa mai.
_ Mình..mình xin cậu, đừng kể chuyện này lại với bất cứ ai, mình sẽ biết ơn cậu lắm lắm..
_ Việc đó thì còn tùy thái độ của cậu. – Vi thong thả bước lại gần Duy, hai tay khoanh trước ngực, nhìn nó đầy ẩn ý.
_ Thái độ? Nghĩa là sao?
_ Tùy vào độ thành thật của cậu.Tôi có vài câu hỏi cho cậu.Nếu câu trả lời thành thật, tôi sẽ xem xét việc giữ bí mật này.Còn nếu có chút gì giả trá, thì cậu đừng trách...
_ Được rồi, cậu cứ hỏi.Tôi xin thề sẽ thành thật trong mọi câu hỏi.
_ Được, câu thứ nhất, tại sao cậu lại đi làm cái nghề này?
_Vì...tôi cần tiền.Cậu biết rồi đấy.Bố mẹ tôi đã mất.Tôi phải sống nhờ nhà bà cô.Tôi không thể cái gì cũng xin tiền cô.Tôi muốn tự trang trải cuộc sống...
_ Lý do chỉ là thế? – vi nhìn nó – thế sao có rất nhiều nghề mà cậu không chọn, lại chọn làm cái nghề...chẳng hãnh diện gì
_ Vì tôi làm gì có bằng cấp,Xin việc thời nay đâu có dễ.Tôi mới 16 tuổi.đây là công việc duy nhất giúp tôi có thu nhập cao mà không yêu cầu bằng cấp gì.
_ Được rồi – Vi gật đầu - tạm chấp nhận câu trả lời trên.Còn câu hỏi thứ hai...
_ Là gì? – Duy hồi hộp khi đọc thấy sự ngập ngừng trong giọng nói của Vi
_... Tại sao..tại sao hôm buổi học đầu tiên ở nhà tôi, cậu lại lén ngửi mông mẹ tôi?
Duy giật mình kinh hãi.Trò lén lút hèn hạ của nó với cô Ngọc Ánh đã bị phát giác rồi sao?Nhưng tại sao? Sao Vi lại biết được
_ Cậu...cậu nói linh tinh gì, tớ không hiểu nổi – Duy chống chế
_ Hừ, đến nước này mà còn giấu.Nhìn cái mặt tái mét của cậu cũng đủ chứng minh rồi – Vi cười khẩy – cậu không định thành thật trả lời chứ gì??? Tôi sẽ đi vậy..
_ Được rồi, đừng đi, đừng đi – đến nước này Duy không thể chối cãi được nữa - đúng tôi đã làm thế.Nhưng sao cậu biết được?
_ Haha – Vi cười tinh quái - cậu không biết là tôi thường xuyên trốn mẹ đi chơi nên từ lâu đã luyện được kỹ năng đi nhẹ, nói khẽ, mở cửa không phát ra tiếng động còn hơn cả ăn trộm ý.Hôm đó, khi tôi khẽ mở cửa và bước vào phòng khách, tôi giật mình khi nhìn thấy cái cảnh cậu đang quỳ đằng sau, lén dí mặt vào hít hà mông đít mẹ tôi.Tôi đã khẽ quay ra, đóng cửa lại và giả vờ tạo tiếng động lớn như thể lúc đó mới về đến.
_Cảm ơn Vi, may mà cậu không bắt quả tang tôi ngay lúc đó, nếu không, tôi không biết sẽ nói sao với mẹ cậu nữa
_hừ , tôi chả có lòng tốt gì đâu.Chỉ là tôi tò mò muốn tìm hiểu xem tại sao cậu lại làm thế? Nào, giờ thì cậu giải thích đi.
_ Cũng chẳng có lí do gì đâu Vi ạ - Duy ngập ngừng- tôi làm thế đơn giản vì..tôi thích thế
_ Cậu giải thích buồn cười nhỉ.Đời thuở trước giờ, tôi chả bao giờ thấy kẻ nào ngu ngốc đi thích ngửi mông đít người khác.Cậu không muốn thành thật hả?
_ Không.Trời ơi, hãy bình tĩnh nghe tôi giải thích đã Vi.Thực sự là như thế mà.Tôi làm thế vì tôi thích được ngửi mông đít của phụ nữ, thích...rúc mặt vào mông đít họ..
Vi nhìn Duy, băn khoăn.Cô nàng cũng có phần tin vào lời của Duy, nhưng vẫn thấy điều này thật kỳ quái.
_ tôi biết nghe thật khó tin – Duy nói - nhưng đó là sự thật.Tôi mắc phải một chứng lệch lạc tình dục gọi là femdom...
_ Thật hả , cậu nói rằng cậu thích được ngửi mông đít người khác
_ Chỉ nữ giới thôi – Duy đính chính - nhất là những người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ như...như mẹ Vi
_ thế....tôi thì có xinh đẹp không – Vi bất ngờ hỏi
_ Có chứ - Duy hơi bất ngờ vì câu hỏi này của Vi – Vi là một trong những bạn xinh nhất lớp.Con trai hầu như ai cũng ngưỡng mộ Vi
_ Vậy... nghĩa là cậu cũng sẽ thích được ngửi mông tôi hả? Vậy hãy thử chứng minh cho tôi xem.Ngửi mông tôi đi – Vi nói rồi quay lưng về phía nó
_ Cái gì? Vi nói là thật chứ? Vi ...cho tôi làm thế?
_ Nào, cậu có dám không? Hay cậu đang bịa đặt tôi
Duy không còn thắc mắc thêm nữa.Nó vội quỳ xuống, úp mặt vào mông Vi hôn chùn chụt, hít lấy hít để.Vi vội đẩy nó ra, cô nàng nhổ bãi nước miếng vào người nó:
_ Đồ bệnh hoạn, biến thái.Con chó bẩn thỉu – đến lúc này thì Vi đã tin những gì Duy nói là sự thật - không ngờ cậu lại có cái sở thích khốn nạn như thế
_ Vi chửi nữa đi, nghe Vi chửi tôi càng thấy sung sướng.Đó chính là sự lệch lạc của tôi đó
_ Cậu đúng là hết thuốc chữa.Đồ hèn hạ thích rúc đít phụ nữ.Bây giờ tôi hiểu tại sao cậu lại chọn cái nghề nhục nhã này rồi – Vi nhìn nó đầy khinh bỉ rồi quay lưng bước đi
_ Tôi đã thành thật, xin cậu giữ bí mật cho tôi nhé.Nếu cậu không tin những gì tôi nói, có thể lên mạng gõ “femdom” để tìm hiểu thêm – Duy nói với theo trước khi bóng Vi khuất dạng sau cánh cửa.Nó cũng ra về, vừa đi con cu vừa cương cứng nhắc khi nghĩ lại về phút giây được hôn mông Vi.
Vài ngày sau.Vi gọi điện đến nhà Duy, hẹn gặp nó để nói chuyện.Trên chiếc ghế đá công viên gần trường học, Duy ngồi đợi Vi ngỡ như thể một đôi tình nhân học trò đang hẹn hò nhau.Lòng nó chợt dâng lên chút cảm xúc kì lạ khi nhìn thấy Vi từ xa đi đến, nhìn chiếc áo trắng đồng phục giản đơn, chiếc cặp ngộ nghĩnh đeo bên hông, trông Vi thật dễ thương và đầy thánh thiện.
_ Chào Vi – Duy đứng dậy chào vồn vã
_ Được rồi, cùng ngồi xuống đi.Tôi có vài chuyện muốn nói với cậu
_ Có điều gì Vi cứ nói – Duy hồi hộp
_ Sau hôm nói chuyện với cậu lần trước.Tôi đã thử về tìm hiểu cái gọi là “femdom”.Và tôi tin cậu
_ Tốt quá! – Duy cả mừng – vậy xin Vi giữ bí mật với tôi nhé!
_ Được rồi.Tôi tạm thời giữ bí mật đó cho cậu.mà này, cái công ty dịch vụ mát xa chân mà cậu đang làm, có phải là cũng dính dáng đến femdom không?
_ Vi tinh ý thật, đúng vậy!
_ Tôi cũng làm khách hàng ở đó lâu rồi.Thấy các nhân viên nam ở đấy phải phục vụ, hầu hạ các khách hàng nữ như thể phục tùng chủ nhân.Điều đó làm tôi liên hệ đến các khái niệm về femdom vừa đọc và thấy có nét tương đồng
_ Đúng là không gì qua được mắt Vi
_ Được rồi, cậu nịnh tôi nhiều quá! Nghe tôi hỏi này, cậu đã tìm được mistress nào chưa?
_ Ồ...cũng chưa Vi ạ, hầu hết các chị mis trong công ty đều đã có nhiều slave rồi.Họ không cần thêm tôi nữa
_ Thế...cậu có muốn hầu hạ tôi không?
_ Hả? Vi hả - Duy há hốc mồm – Vi ...ôi, có chứ.Muốn lắm!Vi hãy cho tôi được hầu hạ Vi.tôi nằm mơ cũng không nghĩ mình có diễm phúc đó..
_thế là được rồi, vậy từ giờ cậu không cần đi kiếm nữa nhé, tôi sẽ nhận cậu làm nô lệ của tôi
_ Cảm ơn Vi nhiều lắm – Duy quá đỗi vui sướng khi nghe những gì Vi vừa nói – không ngờ Vi cũng thích femdom
_ Hừm, không hẳn tôi thích femdom mà là... mà thôi, cứ cho là thế đi.Cậu hãy chuyển đến ở cùng mẹ con tôi đi, để tiện hầu hạ tôi
_ Nhưng...còn cô tôi.Rồi mẹ của Vi nữa? Chúng ta giải thích sao?
_ tôi cũng tính cả cho cậu rồi.Thứ nhất là mẹ con tôi việc nhà cửa bếp núc rất kém, trong khi cậu nấu cơm thì thật sự là rất ngon.Thứ hai là mẹ tôi thực ra cũng rất quý mến cậu.Nên tôi sẽ nằn nì để mẹ nói với cô của anh cho mẹ tôi nhận cậu làm con nuôi.Thế là cậu danh chính ngôn thuận có thể rời nhà cô mà về sống ở nhà tôi.Trước mặt mẹ tôi thì chúng ta vẫn sẽ cư xử bình thường nhưng khi mẹ tôi đi dạy, ở nhà cậu sẽ làm nô lệ hầu hạ tôi.Cậu có đồng ý không?
_ Vi tính thật khéo quá – Duy hồ hởi – thế thì Vi vè nói luôn với cô Ngọc Ánh nhé.Xin cảm tạ Vi, tôi xin thề sẽ là một đầy tớ trung thành, một con chó ngoan ngoãn.
_ Thật nhé, nếu không thì cô chủ này sẽ không nương tay đâu. – Vi nói rồi rút chiếc dép đang đi quăng ra xa – nào, nếu là chó ngoan thì chạy đi nhặt dép về đây cho cô chủ đi.
Duy đứng bật dậy, chạy như bay về phía chiếc dép trong niềm vui sướng khôn tả.
Ngay tối hôm sau, cô Ngọc Ánh sang nhà Duy nói chuyện với cô nó.Cô Ngọc Ánh thực sự rất quý mến và thương Duy nên đã muốn nhận Duy làm con nuôi để bảo trợ, nâng đỡ cho nó từ lâu rồi chỉ hiềm cái cô sợ Vi phản đối vì con bé khá khó tính.Ấy thế mà không ngờ chính Vi lại chủ động nằn nì cô nhận nuôi Duy.Cô mừng lắm nên ngay hôm sau đã đến đặt vấn đề với cô của Duy.Về phần cô Duy, vốn phải nuôi nấng, chịu trách nhiệm cho Duy suốt bao năm qua đã quá chán nản, nay có người chịu gánh vác hộ cho, cô nó như trút được cả một cục nợ đời, lại còn là cô giáo chủ nhiệm của Duy, có gửi gắm cho người ta thì cũng an tâm cho tương lai của nó.
Sau mấy ngày chuẩn bị, Duy đóng gói đồ đạc.Cũng chả có gì nhiều nhặn ngoài chút quần áo, một ít vật dụng cá nhân, sách vở học tập.Ngày nó chuyển sang nhà cô Ngọc Ánh, mẹ con Nhi làm bữa cơm tạm biệt nó.Cả buổi Nhi cũng ậm ừ chẳng nói gì, chỉ cắm cúi ăn.Cho đến lúc đi, Duy sang phòng em họ nó để tạm biệt nhưng cô nàng khóa cửa bên trong.Gọi cửa thế nào cũng không mở.Duy đành nén tiếng thở dài, chào tạm biệt cô em họ thân thiết, và hứa khi rảnh sẽ về thăm Nhi
Đến nhà cô Ngọc Ánh, hai mẹ con cô cũng chào đón Duy bằng một bữa cơm ấm cúng.
_ Cô và Vi nấu nướng không được ngon...Con đừng chê đấy nhé! – cô Ngọc Ánh gắp miếng thịt gà bỏ vào bát Duy, nhìn nó, cười âu yếm
_ Dạ, em thấy rất ngon ạ.Lâu lắm rồi em mới được ăn một bữa cơm ấm cúng như vậy
_ Đừng xưng hô “em” như ở lớp nữa, ở nhà là phải xưng “con” với cô, con nghe chưa?
_ Dạ...con biết rồi – Duy ngượng ngùng nói
_ Rồi dần sẽ quen thôi.Từ giờ có Duy ở đây rồi, con đỡ phải ăn mấy món cháy khét và dở ẹc của mẹ nấu nữa – Vi nháy mắt với nó – Phải không Duy?
_ Con đó, đừng có ỷ lại có Duy rồi lười biếng không làm gì đâu đấy! Từ bây giờ hai đứa vừa là bạn học lại vừa là anh em trong nhà với nhau rồi, con phải đối xử tốt với Duy, đừng bắt nạt Duy nghe chưa? – Cô Ngọc Anh nhắc nhở Vi
Rồi cô quay sang Duy nói tiếp:
_ còn Duy, từ giờ đã là người một nhà, con không được ngại ngùng gì cả nghe chưa? Nhà cô neo người, có mỗi hai mẹ con, giờ có thêm con trong nhà, cô cũng thấy nhà cửa vui vẻ hẳn..
Cả ba người họ nhìn nhau mỉm cười.Quả thật, có lẽ đây là một trong những bữa cơm ấm áp nhất mà Duy có được.Nhìn họ chẳng khác gì một gia đình nhỏ hạnh phúc.
Nhưng cái không khí hạnh phúc như một gia đình đó sớm sẽ chỉ còn là cái vỏ bọc.
* * *
Buổi sáng, cô Ngọc Ánh đi dạy ca sáng.Duy và Vi buổi chiều mới phải đi học.Hai đứa có cả một buổi sáng ở nhà cùng nhau.Cô Ngọc Ánh vừa ra khỏi nhà.Vi đã lớn tiếng gọi:
_ Duy đâu rồi ra đây?
Duy thừa hiểu vấn đề.Nó đã hồi hộp đợi tiếng gọi này từ cả đêm qua.Nó chạy vội ra phòng khách, thấy Vi đang ngồi chễm chệ trên ghế xem Tv, nó lại gần quỳ rạp xuống trước chân Vi.
_ Dạ, cô chủ cho gọi con?
_ Thế nào? Mày đã sẵn sàng ngày đầu tiên làm nô lệ cho tao chưa?
_ Dạ, con luôn mong đợi ngày này từ lâu rồi – Duy nhìn đôi chân trắng muốt của Vi, chỉ chầu chực Vi ra lệnh là sẽ ôm lấy mà hôn hít cho thật đã.
_ Được, vậy đầu tiên mày hãy quét dọn sạch cái phòng khách này đi
_ Gì ạ? – Duy chưng hửng
_Còn gì ạ cái gì nữa, mày khôn hiểu tiếng người hả - Vi quát – quét dọn sạch sẽ cái phòng khách này.Cất dọn đồ đạc thật ngăn nắp, rồi lau sạch sàn nhà đi.
_ Dạ dạ, con rõ rồi – Duy cun cút chạy đi làm, trong lòng không khỏi thất vọng.Nó cứ nghĩ sẽ được kề bên hôn hít đôi chân Vi, hay được úp mặt vào cặp mông kia chứ không phải là làm việc nhà như thế này.
Trong khi Duy vất vả lau dọn phòng khách thì Vi ung dung ngồi xem Tv và chat chit máy tính.Thi thoảng, cô nàng sai nó đi rót nước hoặc bưng bê đồ ăn theo yêu cầu.
_ Dạ, con quét dọn xong phòng khách rồi ạ - Duy thở dốc, đến bên cạnh Vi báo cáo sau gần 1 tiếng dọn dẹp
Vi không ngước lên nhìn nó, vẫn chăm chăm vào màn hình Tv, cô nàng nói thản nhiên:
_ Rồi, giờ thì đến nhà bếp, vào đó dọn dẹp đi
_ Hả? Lại còn cả nhà bếp – Duy chán nản
Vi liếc nhìn nó.Ánh mắt nghiêm nghị:
_ Sao? Mày không nghe lời chủ sai bảo hả? Đứa nào kêu tha thiết xin được làm nô lệ cho tao? Đứa nào nói sẽ trung thành nghe mọi mệnh lệnh của tao?
_ Dạ, con xin lỗi.Con đi làm đây ạ - Duy sợ hãi chạy biến vào bếp.Nó có ngờ đâu “hầu hạ” cô chủ Vi nghĩa là như thế này.Đúng là mọi chuyện đâu phải luôn dễ dàng như ta tự viễn vọng.
Lại mất thêm một tiếng để dọn dẹp sạch sẽ căn bếp.Duy nhễ nhại mồ hôi lết ra gặp Vi
_ Xong rồi hả? Vào dọn dẹp phòng tao đi
Nghe Vi nói mà Duy như muốn ngất.Nhưng khi nhận một cái trừng mắt của Vi, nó không dám ho he một câu, lủi thủi đi vào phòng cô nàng.Giọng Vi gọi với theo:
_ Mày dọn dẹp phòng tao cho cẩn thẩn, cấm làm xê dịch hỏng hóc đồ đạc riêng tư gì của tao, không thì đừng trách.
Phòng của Vi đúng là phòng tiêu biểu của một cô gái mới lớn.Bàn học, tủ quần áo, giường ngủ đều rất màu mè, nữ tính.Trong phòng cất đầy những món đồ lưu niệm, gấu bông ngộ nghĩnh, còn trên tường thì toàn những hình ảnh các ca sĩ Hàn Quốc.Duy hít thật sâu cái không khí thoang thoảng mùi thơm là lạ của con gái.Cũng chả khác gì phòng của cô em họ Nhi.Nhìn lên giường, nó thấy một đống váy áo của Vi vứt lộn xộn.Như sực nhớ ra điều gì, nó vội lục tìm trong đống đó và tìm ra thứ mà nó mong muốn.Hai chiếc quần lót của Vi.Nó mừng rõ, gí sát hai cái quần vào mũi mà ngửi, quên luôn cả để ý đằng sau, không biết rằng Vi đã đến đứng sau nó.Cô nàng cầm trên tay một chiếc roi không biết lấy từ đâu, quất mạnh vào lưng Duy làm nó giật nảy người vì đau điếng.
_ Đồ khốn! Sao mày dám làm bẩn quần lót của tao! Đồ khốn! Đồ khốn – mỗi câu “đồ khốn”. Vi lại quất một roi vào người Duy.Nó lăn lộn trên sàn, chỉ biết vái lạy Vi như tế sao.Vi mặc kệ lời xin lỗi của nó, cô nàng liên tiếp quất vào người nó.Vừa đánh vừa chửi.Cô nàng lấy chân đè lên mặt Duy:
_ Tao cảnh cáo mày! Từ giờ trở đi không được làm bậy bạ lên bất cứ đồ vật gì của tao, quần lót cũng vậy, kể cả là quần tao đã thay ra chưa giặt khi chưa có sự cho phép của tao.Mày hiểu không?
_ Dạ, con xin cô tha tội.Con chót dại.Con hứa không dám tái phạm - Duy run rẩy van lơn
_ Nhặt hết đống quần áo này lên, mang đi giặt sạch cho tao.Sau đó thì đi nấu cơm đi, - Vi đạp vào đít nó, thúc đi – Nhanh chân lên, đồ chó hạ tiện!
Duy lủi thủi bước đi, cơ thể đau nhức vì trận đòn roi vừa rồi.Ngày đầu tiên làm nô lệ cho Vi của nó diễn ra như thế đó.
Vậy đó, đâu phải cuộc đời luôn trải hoa hồng và mọi thứ luôn đến dễ dàng với Duy.Nó đâu có ngờ làm nô lệ cho Vi, sướng đâu chưa sướng chỉ thấy đau đớn, mệt nhọc.Nhưng sung sướng thì đâu còn là slave nữa, phải không các bạn?